Purpose of life

22nd August 2021 in Space19-4ever



Purpose of life

Mục đích của cuộc sống là tìm được mục đích của mình. Tôi cứ nghĩ tôi tìm được điều đó và chính tôi đã không cố gắng để mục đích đó không được trọn vẹn? nhưng tôi vẫn sẽ tiếp tục cố gắng bởi vì tôi thực sự thấy đó là mục đích của mình, là balance giữa passion công việc và tình yêu... thật đẹp và thật hạnh phúc được sống hết mình trong công việc và trong tình yêu.

những điều tôi nói dưới đây là sự thật và tôi dám đánh đổi tất cả về sự thật này...

chúng tôi đã không hạnh phúc với nhau từ nhiều năm, trước cái ngày kết hôn một ngày cả hai đã không muốn ngày mai diễn ra tiệc cưới và sau ngày kết hôn một ngày, cả hai muốn nói thật với gia đình là chắc chắn sẽ không sống được cùng với nhau.

nhưng rồi mọi chuyện cũng qua rồi sống chung có con đầu lòng và bao nhiêu lần cãi nhau, vợ chồng chăn gối hầu như dưới đầu ngón tay mỗi năm (có thời gian hơn 1 năm không có chuyện này xảy ra), và thật sự cả hai đồng ý không thoải mái khi làm chuyện chăn gối cùng với nhau; và mỗi lần như vậy kết thúc là những lời ăn nói qua thô lỗ... càng lúc thật sự tôi không còn muốn đụng chạm vào nhau nửa và cũng vì tôi cũng không thể làm em thỏa mãn vì chuyện đó vì thật sự khi bên em tôi chưa bao giờ cảm thấy ham muốn làm việc đấy bởi vì tôi thật sự không được tôn trọng... dần dần em không còn tôi là 1 người đàn ông trong gia đình... tôi luôn bị chửi, có lúc bị chửi ngoài đường, có lúc có thể bợp tai vào tôi trước người thân và sẵn sàng văng tục trước gia đình. nhiều lần tâm sự tôi thật sự muốn em đến với ai mang lại cho em hạnh phúc và đừng lăng mạ tôi nửa, tôi cũng cần ngẩng cao đầu để sống, để làm người và cũng thật sự cần tôn trọng.

vì sao tôi bị trả giá thế này? bởi vì tôi đã tệ với người trước và giờ bị trả giá lại? và khi nào tối hết chịu đựng thế này?

vì sao em lại 1 người như vậy? nhiều lúc quá nhẫn tâm và tôi phải dùng sao phải đối xử ác với tôi như vậy, em luôn nói khi nhỏ bị ba đánh ác giờ phải tìm ai trả lại... vậy tôi đang phải được trả giá; nhưng có 1 điều sự thật là em chỉ đối xử như vậy với 1 mình tôi trong cuộc đời này mà thôi! với người đến giúp việc, bạn bè và gia đình luôn là người ăn nói đàng hoàng, biết suy nghĩ! tôi nhiều lần nói với em hãy đối xử với tôi tôn trọng 1 tí, em luôn trả lời: không hiểu sao chỉ với tôi em muốn đối xử nhu vậy thì mới thấy vui và thỏa mãn được...

thời gian dài không hạnh phúc, tuần rồi, bị ném cuốn vở vào mặt trong khoảng cách 1m khi tôi chỉ nói để anh gọi hỏi giúp cho, bao nhiêu lần tôi phải quỳ xuống xin lỗi, bao nhiều lần tôi phải luồn cuối chịu đựng xin lỗi khi những việc thật quá nhỏ, kể cả việc làm thất lạc đồ cũng bắt ra ngoài thùng rác công cộng mà mở ra rồi tìm, khi tìm được trong nhà thì nói có rồi, đừng có tìm nửa mà không một lời xin lỗi - tôi nói em nên xin lỗi tôi, em sai hoàn toàn, em nói là nhẹ giọng lại là đã xin lỗi rồi... nước đem đến không đủ nóng ấm cũng có thể văng lời nói bậy bạ, mua nước rửa tay hơi nhiều cũng chửi xối xả vào mặt, nấu cơm hơi ướt một tí cũng nói muốn xán tô cơm nút không nổi. quá nhiều lời đó trong chừng này năm sống, vì sao tôi phải luôn sống lùn cúi và bị chửi trên đầu và phải quỳ xuống đến khi tôi đã luôn nói lời xin lỗi trước và rất nhiều rồi... càng ngày tôi ko còn là tôi nửa...

thậm chí trước đây còn nói tôi hãy về sống với lũ rận ba mẹ ông... nói như thế thì sống với nhau có thể nhìn nhau vui vẻ được chăng, có thể còn vui vẻ sống được?

.!

tôi chắc chắn phải phấn đầu vì mục đích của cuộc đời mình.